Em chỉ là em thôi

Dinh dưỡng - món ngon Sản phụ khoa Nhi khoa Nam khoa Làm đẹp - giảm cân Phòng mạch online Ăn sạch sống khỏe
“Đừng ví em là biển” của nhạc sĩ Trần Thanh Tùng phổ thơ Minh Thiện đã nói hộ suy nghĩ của những người phụ nữ: Họ chỉ cần được sống đúng là họ…

Trong số những bài hát viết về biển, về tình yêu, thời gian qua có một bài dễ thương, được nhiều bạn trẻ ưa thích: “Đừng ví em là biển. Sâu thẳm và bao la. Thuyền nan em bé nhỏ. Không xa được bến bờ…”. Đó là bài “Đừng ví em là biển” của nhạc sĩ Trần Thanh Tùng, phỏng thơ của Minh Thiện. Trần Thanh Tùng hiện công tác tại Hệ Âm nhạc - Thông tin - Giải trí (fanbangparty.com3) Đài TNVN.

Bạn đang xem: Em chỉ là em thôi


Tác giả kể về sự ra đời của bài hát: Một lần, có dịp về công tác tại Vũng Tàu, tình cờ gặp lại một người quen cũ ngoài Bắc, lúc đó vào sinh sống ở thành phố này. Người đó mời anh về nhà chơi. Và anh được biết “bà xã” vị chủ nhà. Đó là một phụ nữ khá hoàn hảo, được cả người lẫn nết. Anh mừng cho người bạn may mắn lấy được người vợ hoàn hảo. Chị vợ khá vui vẻ, cởi mở, cho tác giả biết: “Ông xã” chỉ được cái giỏi “nịnh” vợ, cứ ví chị đủ thứ cao xa, toàn những câu xanh rờn, có cánh… Còn chị thì chỉ muốn làm một người bình thường, một người vợ, người mẹ trong gia đình chu đáo như tất thảy mọi phụ nữ Việt Nam khác...

Nghe ca khúc "Đừng ví em là biển"Thể hiện: Ca sĩ Minh Phương

Trần Thanh Tùng ngẫm nghĩ thấy lời chị vợ anh bạn nói nôm na mà sâu sắc, chí lý. Rồi sau đó, tình cờ anh đọc được trên báo bài thơ “Đừng ví em là biển” của Minh Thiện, thấy có ý tứ rất trùng khớp với câu nói trước đó của người phụ nữ ở Vũng Tàu. Tâm đắc với những điều tác giả thơ nói, anh đã phổ thành bài hát.

Trước hết phải nói, Trần Thanh Tùng đã gặp được bài thơ có ý hay. Không rõ người làm thơ là nữ hay nam (hóa thân) mà đã nói đúng được ý nghĩ sâu kín, giản dị, rất đỗi khiêm nhường, song lại vô cùng sâu sắc và chí lý của phái đẹp. Khi yêu, cánh mày râu thường dễ cao hứng, dễ thấy cái gì của người mình yêu cũng tuyệt vời, cũng hơn tất cả để ca ngợi, tâng bốc. Vì vậy, người ta mới nói “Yêu nên tốt, ghét nên xấu”. “Đã yêu, yêu cả đường đi”. Nhưng các chị em thì với bản tính khiêm nhường lại không thích như vậy mà luôn tự biết mình và luôn muốn được “em chỉ là em”.

Minh Thiện đã có những câu thơ hay: “Đừng ví em là biển/ Nước mặn chát chân trời/ Giữa mênh mông vẫn khát/ Không uống được anh ơi” và “Đừng ví em là biển/ Càng rộng càng cô đơn/ Mỗi năm ngàn trận bão/ Tan nát cả tâm hồn…”. Những chi tiết vừa dẫn thật đắt, phụ nữ là thế đấy. Họ đâu cần những gì to tát, cao siêu, đình đám khiến bàn dân thiên hạ phải ngưỡng mộ. Họ chỉ cần được sống đúng là họ, được gắn bó với người họ yêu, được người đó hiểu, cảm thông, chia sẻ, vỗ về. Thế thôi! Điều hết sức giản dị đâu dễ gì anh biết, bởi anh là đàn ông, chỉ thích nghĩ những chuyện lớn lao, trời biển.

*

"Đừng ví em là biển" (ảnh: Internet)

Và Trần Thanh Tùng đã lựa chọn được một giai điệu rất phù hợp để chuyển tải nội dung bài thơ. Điệu la thứ vốn quen thuộc, rất phù hợp với việc thể hiện những gì sâu sắc, lắng đọng, tha thiết mà nhẹ nhàng, dịu êm. Dòng chảy của giai điệu (tuyền điệu) tự nhiên, uyển chuyển. Thể 2 đoạn được bố cục chặt chẽ, hợp lý. Tuy sang đoạn B (“Em không là biển khơi” trở đi - đoạn có hát bè) có đối tỷ về tiết tấu với đoạn A nhưng sự chuyển tiếp không đột ngột, mà logic, khéo léo, vẫn bảo đảm tính thống nhất của cả bài. Việc chuyển đổi tiết tấu từ 2/4 ở đoạn A sang 2/2 ở đoạn B là cần thiết, tạo cho giai điệu vẻ trẻ trung, lung linh, sinh động.

Xem thêm: 308 Hình Ảnh Miễn Phí Của Gấu Trúc Con Dễ Thương Nhất Quả Đất

Tuy không có gì mới lạ về chất liệu, ngôn ngữ và bút pháp, “Đừng ví em là biển” có cái quen thuộc của điệu la thứ khi thể hiện tình ca, nhưng vẫn gây cho người nghe cảm giác thú vị. Đó là vẻ dịu nhẹ, lắng đọng, điệu đà và vô cùng kín đáo. Vậy nên khi thể hiện bài này, mọi sự lên gân, cường điệu, ồn ào sẽ không thể phù hợp. Dung dị, chân thành và mặn nồng, tha thiết. Đó là những điều bài ca cần được bộc lộ qua những giọng hát có hồn và đằm thắm.

Có thể ví “Đừng ví em là biển” như một cô gái, một người phụ nữ không lộng lẫy, kiêu sa, choáng ngợp mà bình dị như vô vàn người khác, song có sự hài hòa của hình thể, sự duyên dáng và một vẻ đẹp tâm hồn khiến kẻ si tình khó quên.

Trong một chuyến đi thực tế ở xã Lóng Sập, Mộc Châu (Sơn La), khi hát xong bài hát này, Thanh Tùng được một nữ giáo viên đến bên, thưởng một cái hôn và nói: "Em không nghĩ là được gặp anh ở đây. "Đừng ví em là biển" là bài hát em yêu". Với Trần Thanh Tùng, quả là không có phần thưởng nào lớn hơn./.