TẤM CÁM TRUYỆN CỔ TÍCH

Tấm và Cám là hai mẹ cùng cha khác mẹ. Bà mẹ Tấm chết từ hồi Tấm mới biết đi. Sau đó ít năm, người thân phụ cũng chết. Tấm sinh hoạt với mẹ ghẻ là mẹ của Cám. Tấm yêu cầu làm lụng quần quật suốt ngày, còn Cám được chị em nuông chiều, nghịch dông dài ngày nọ qua ngày kia.

Bạn đang xem: Tấm cám truyện cổ tích

Một hôm, bà mẹ Cám đưa mang lại Tấm với Cám mỗi cá nhân một chiếc giỏ với bảo ra đồng bắt tép, ai đầy giỏ thì được thưởng một cái yếm đỏ. Tấm ra đồng không quản trời nắng, mải miết bắt được đầy một giỏ vừa tôm vừa tép.

Còn Cám nhởn nhơ hết bờ này, bụi nọ hái hoa, bắt bướm. Trời sẽ về chiều mà lại giỏ của Cám vẫn chưa xuất hiện gì.


Bài giành cho Bạn
*
*
*
*
*

Cho nhỏ nhắn ở công ty không ngán - Đồ nghịch bập bênh kiêm mong trượt giá hết sức rẻ


nhỏ ơi, con. Từ bây giờ con chăn trâu thì chăn đồng xa, chớ chăn đồng bên làng bắt mất trâu.

Tấm vâng lời dì ghẻ, mang đến trâu đi nạp năng lượng thật xa. Ngơi nghỉ nhà, hai bà mẹ con Cám đem đĩa cơm ra giếng, cũng điện thoại tư vấn bống như Tấm đang gọi. Bống nổi lên phương diện nước, hai bà bầu con Cám rối rít bắt lấy mang về làm thịt.

Đen chiều, Tấm dắt trâu về, tương tự như mọi lần, ăn xong, Tấm lấy cơm đến bống. Tấm đứng bên trên bờ giếng điện thoại tư vấn mãi nhưng mà mặt nước vẫn phang lặng, ko thấy bống đâu cả. Một thời điểm lâu, một cục máu nổi lên. Tấm bưng khía cạnh khóc oà lên.

Giữa lúc ấy, Bụt tồn tại hỏi Tấm:

làm thế nào con khóc?

Tấm đề cập lại sự tình, Bụt bảo:

Bống của con, tín đồ ta ăn thịt mất rồi, bé về bên nhặt rước xương nó, kiếm lấy bốn cái lọ mà lại đựng, rồi đem chôn ở tứ chân giường.

về nhà, Tấm search mãi không thấy được dòng xương nào. Nhỏ gà thấy thế, đựng tiếng:

Cục ta cục tác đến ta cụ thóc, Ta bươi xương cho.

Tấm bốc mang lại gà rứa thóc. Con gà vào nhà bếp bới được một dịp thì xương tự dưng phơi cả lên mặt tro, Tấm nhặt cho vào bốn chiếc lọ, rước chôn ở tư chân giường.

Mụ mẹ ghẻ bắt Tấm làm việc hằng ngày một nhiều, còn hai người mẹ con mụ thì ăn uống trắng khoác trơn, không thể nhúng tay vào một việc gì

Được không nhiều lâu, tất cả tin bên vua mở hội. Hai chị em con Cám mừng cuống sắm sửa quần lành áo tốt, còn Tấm vẫn quần áo rách rưới. Đã đến ngày hội, bà bầu Cám mang một đấu gạo trộn vớimột đấu thóc bảo Tấm rằng:

nên nhặt cho hoàn thành mớ gạo lẫn thóc này, con new được đi xem hội.

Dặn xong, mụ rối rít đưa phụ nữ đi ngay.

Ngồi nhặt thóc được một lúc, Tấm thấy tủi thân, oà lên khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:

làm sao con khóc?

Tấm thưa:

bây giờ là ngày hội, dì bé đem trộn gạo cùng với thóc bắt con nhặt cho kết thúc mới được đi xem.

Bụt bảo Tấm:

Đểta không đúng một bọn chim sẻ xuống nhặt giúp con.

Đàn chim sẻ cất cánh xuống, kêu ríu rít, nhặt thóc ra đằng thóc, gạo ra đằng gạo. Chỉ trong chớp mắt, đàn chim đã nhặt xong. Nhưng quan sát đến bộ quần áo rách rưới như xơ mướp của mình, Tấm tủi thân mong khóc. Bụt lại hiện hữu bảo Tấm:

nhỏ hãy đào tư cái lọ làm việc chân giường lên thì sẽ sở hữu được quần áo mặc.

Tấm đào lên thì thấy có đủ cả quần áo, khăn, giầy đẹp đẽ. Một bộ áo mới bố màu quan lục, màu sắc hoa đào, màu sắc hoàng yến; một cái yếm color hoa hiên, một chiếc quần nhiễu điều, rồi như thế nào thắt sống lưng hoa đào, khăn nhiễu tam giang. Đen đôi giày văn hài thì thiệt xinh xắn, chỉ đôi bàn chân bé bé dại của Tấm bắt đầu đi vừa. Tấm mang quần áo, lồng chân vào giày, thấy thứ nào thì cũng vừa như in. Tấm lại đem ở một cái lọ ra được một con ngựa bé xíu tí teo. Tấm vừa dắt con ngựa chiến xuống đất thì nó hí lên một tiếng, rồi phệ lên bằng con ngựa chiến thật, có đủ cả yên cương.

Vui háo hức quá, Tấm rửa mặt rửa sạch sẽ sẽ, rồi chũm bộ quần áo mới, cưỡi chiến mã đi coi hội. Đen chỗ lội, Tấm tiến công rơi một chiếc giầy xuống nước, Tấm vội xuống ngựa chiến mò mãi nhưng mà không thấy.

Một thời điểm sau, voi của vua đi mang đến chỗ lội, cứ gầm lên không chịu đi. Vua sai lính hầu demo xuống nước dò xem, thì nhặt được một mẫu giày. Vua truyền lệnh hễ trong đám đàn bà phụ nữ đi xem hội, ai ướm vừa chiếc giầy thì vua đang lấy có tác dụng vợ.

Đàn bà, đàn bà trong đám hội chen nhau cho ướm test chân. Cả hai chị em con Cám cũng cho ướm, mà lại không chân ai vừa cả. Đen lượt Tấm xin cho ướm thử, thì vừa như in. Chiếc giày văn hài mà vua bắt được cùng với chiếc giày Tấm sẽ xách làm việc trên tay vừa đúng một đôi.

Cám đứng ko kể xem, thấy một người con gái xinh đẹp nhất trông tương tự Tấm, ngay lập tức gọi bà mẹ bảo rằng:

chị em ơi, trông ai như chị Tấm đơn vị ta!

Mẹ nó bảo:

Chuông khánh còn chẳng nạp năng lượng ai, nữa là miếng chĩnh ném quanh đó bờ tre. Chị Tấm đơn vị mày làm cái gi có xống áo đẹp mà mang đến đây!

Đen khi quân lính đem kiệu mang lại rước Tấm về cung, hai bà mẹ con Cám sán đến gần xem, bắt đầu biết thực sự là Tấm. Hai mẹ con phần lớn lấy làm cho lạ, trù trừ Tấm đã đưa được áo xống và ngựa nơi đâu mà đẹp thế.

Vào cung vua, Tấm vô cùng sung sướng, mà lại Tấm vẫn nhớ con trâu mà mình thường siêng bón hầu hết ngày sương thu nắng hạ. Nhân ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua về viếng thăm nhà.

Thấy Tấm bây giờ sung sướng, mụ dì ghẻ siêu ghen ghét nhưng hình dạng thì niềm nở, vui cười. Mụ bảo Tấm:

nhỏ trèo lên cây cau, xé lấy một buồng để thờ bố.

Tấm vâng lời, trèo lên cây. Tấm sẽ mải cùng với tay nhằm xé phòng cau thì mụ mẹ kế chặt cội cây. Thấy cây rung chuyển, Tấm hỏi thì mụ trả lời:

Dì xua đuổi kiến cho con đấy mà!

Cây cau gãy. Tấm ngã lộn xuống ao chết. Mụ dì ghẻ lột hết xống áo của Tấm mặc vào đến Cám và đưa đàn bà mình vào cung, giả dối là Tấm rủi ro bị ngộ cảm chết, đề nghị đưa em vào cầm chị.

Tấm trở thành chim kim cương anh và cất cánh vào cung vua. Vua đi đâu chim cũng cất cánh theo. Thấy Cám thua thảm chị đủ phần đông bề, và thấy nhỏ chim vấn vít với mình, vua tưởng nhớ Tấm, bảo chim đá quý anh rằng:

“Vàng hình ảnh vàng anh, bao gồm phải vk anh,Chui vào tay áo!”

Vua vừa nói ngừng lời, chim quà anh chui tọt vào ống tay áo vua.

Xem thêm: Trận Chung Kết Uefa Champions League 1999, Chung Kết Uefa Champions League 1999

Một hôm, trong khi Cám giặt áo mang đến vua, chim kim cương anh đậu sống cành cao hót rằng:

Giặt áo ông chồng tao thì giặt đến sạch, Giặt cơ mà không không bẩn tao vén mặt ra.

Cám giặt xong, có áo phơi. Chim lạihót:

Phơi áo ck tao thì phơi bằng sào, Chớ phơi bờ rào rách nát áo ck tao.

Nghe chim hót như vậy, Cám vừa lúng túng vừa tức giận. Vua khôn cùng yêu chim, chim sinh hoạt lồng son, đi đâu cũng xách đi theo. Thấy thế, Cám càng thêm ghét chim.

Một hôm Cám về nhà chơi, mang chuyện nói với mẹ, người mẹ nó bảo: “Bóp chết con chim đi, đem nướng mang lại mèo ăn, rồi chôn lông chim cho mất tích”.

về cung vua, Cám rình lúc vắng người, bóp chết chim kim cương anh nướng đến mèo ăn, còn lông chim lấy chôn sâu ko kể vườn đúng như người mẹ nó dặn. Chẳng bao lâu, sinh hoạt chỗchôn lông chim mọc lên một cây xoan đào thật đẹp, cây bự rất mau, cành cây sum sê.

Vua thấy cây xoan đào đẹp, tức khắc mắc võng vào cây ở nghỉ. Cứ mọi khi nằm bên dưới bóng non cây xoan đào, vua như thấy hình ảnh Tấm hiển thị trước mắt, buộc phải lại càng vấn vít với cây, ko thiết gì mang lại Cám. Cám ko nói ra, nhưng trong tâm địa ghen lồng lộn.

Nhân một ngày gió bão, vua lại đi vắng, Cám chặt cây đi, mang gỗ xoan đào đóng khung cửi. Mỗi khi Cám ngồi dệt vải, nhỏ ác bằng gỗ trên size cửi kêu:

“Cót ca, cót két lấy tranh ông xã chị, Chị khoét mắt ra”.

Nghe nhỏ ác kêu, Cám sởn cả tóc gáy, vội ném thoi đi không dám dệt nữa.

Cám về nói cùng với mẹ, bà mẹ nó bảo đốt form cửi đi cùng đem tro đổ rõ xa. Cám đốt khung cửi đi, rồi mang tro đổ tận bên đường thật xa cung vua.

ở đống tro bên đường, chẳng bao lâu mọc lên một cây thị lớn, cành cây sum sê. Cây thị ra những hoa, nhưng lại chỉ đậu một quả thật to ở một cành cao tít.

Gần đó, có một bà cụ bán sản phẩm nước, tính tình hiền hậu. Mỗi một khi đi qua gốc thị, bà lại ngước đầu lên quan sát quả thị, nắc nỏm khen: “Sao mà lại thị đẹp nhất thế”. Một hôm bà ngửng lên nhìn, thấy quả thị sẽ chín vàng, bà tần ngần đứng dưới cội cây giơ bị ra hứng, rồi lẩm bẩm:

Thị ơi, thị hỡi, Thị rụng bị bà, Thị thơm bà ngửi, Chứ bà không ăn.

Bà cụ ngừng lời thì trái thị rụng ngay lập tức vào giữa bị. Bà thay đem thị về nâng niu trên tay. Đêm ngủ, bà nhằm thị làm việc đầu giường, ngày nào đi chợ bà cũng dặn thị:

Thị sống coi nhà, Đe bà đi chợ, download quà thịăn.

Bà nỗ lực vừa đi khỏi nhà, thì một cô gái nhỏ xíu tí từ trong trái thị chui ra, và chỉ còn phút chốc, cô gái trở thành cô Tấm xinh đẹp. Tấm quét dọn sản phẩm sạch sẽ, làm cơm canh nhằm phần bà cụ. Lần như thế nào đi chợ về, bà cũng thấy đông đảo thứ phần đông ngăn nắp, có sẵn cơm dẻo, canh ngọtđể phần.

Một hôm, bà giả vờ đi chợ, rồi rón rén trở về nấp ở cửa ngoài. Tấm lại sinh sống trong trái thị chui ra như đầy đủ lần, thu dọn trong nhà. Bắt gặp một cô gái xinh đẹp mắt lại hay làm như thế, bà núm vui mừng cuống quá, chạy ngay vào ôm chầm rước Tấm cùng xé rã vỏ thị đi. Từ kia Tấm sống với bà lão chào bán hàng. Hai tình nhân thương nhau như mẹ con, tín đồ ngoài không người nào biết, tưởng Tấm là đàn bà bà cụ new ở xa về. Bao nhiêu các bước gói bánh, têm trầu, Tấm đều làm hết, chỉ riêng việc bán hàng mời khách là Tấm nhằm bà cụ.

Một hôm, vua đi qua, thấy cửa hàng nước thật sạch sẽ ghé vào ngồi nghỉ. Bàn cụ rót nước, chuyển trầu vua ăn. Thấy trầu têm cánh phượng rất khéo, giống hệt như miếng trầu của bà xã mình têm khi xưa, vua tức thời hỏi bà cụ:

Trầu này ai têm?

Bà rứa đáp:

đàn bà già têm.

Vua ngỏ ý muốn chạm mặt người nhỏ gái. Bà cụ điện thoại tư vấn Tấm ra, vua nhận ngay ra bà xã mình.Vua đề cập rõ sự tình với bà nắm và xin đón Tấm về cung. Tấm lạy kính chào bà cụ, trả ơn bà cố kỉnh rất hậu với trở về cùng rất vua. Từ đó Tấm được vui mắt mãi, còn hai chị em con Cám bị vua đuổi thoát ra khỏi cung.