Mỗi sớm mai thức dậy

Sớm mai thức giấc, thấy bản thân và mái ấm gia đình vẫn mạnh khỏe bình yên. Nhấc smartphone lên, nhắn tin, hotline điện cho tất cả những người thân quen, thở phào vì không ai “dương tính”. Đó là hạnh phúc, là điều quý giá nhất mà người dân tp.hcm đang muốn muốn vào tầm khoảng này, khi sống giữa chổ chính giữa dịch. Nhưng mà không phải người nào cũng có được điều giản đối kháng ấy… Đã mang đến lúc chúng ta nên nói “cảm ơn cuộc đời”.

Bạn đang xem: Mỗi sớm mai thức dậy


*
TP. Sài gòn đón rạng đông

Nhiều hệ quả buồn

Tôi cho với tp này, chắc hẳn rằng vẫn không đủ thọ để có thể hiểu không còn về nó, nhưng bao gồm điều chắc chắn là là tôi cảm giác rõ, rất rõ về tình fan nơi đây. Thành phố hồ chí minh tuy lộng lẫy, phồn hoa, tuy hình thức có vẻ xô bồ, phức tạp, nhưng thực tế là vùng khu đất hữu tình. Thành phố này chưa bao giờ ngừng giang tay bao dung, ấp ôm nhiều phận đời và trong đó có tôi.

Rồi Covid-19 bùng lên, tp.hồ chí minh thành tâm dịch. Thành phố đã trải qua mọi tháng ngày bị tác động cực kỳ nghiêm trọng. Số đông bảng hiệu, sản phẩm quán đã mất sáng đèn. Đường phố yên vắng. Thành phố từng được mệnh danh là “không bao giờ ngủ” bây giờ bỗng trầm mặc kỳ lạ thường. Mọi tín đồ thở nhiều năm vì không người nào nghĩ máy Covid-19 quái quỷ ác cơ lại kéo dãn dài và gây ra nhiều hệ quả buồn: Thất nghiệp, nghèo đói, tử vong …

Nhưng rồi một trong những ngày giông bão ấy, ta lại thấy tình bạn chợt sáng. Cùng với chính quyền những cấp, với sự trợ giúp từ nhiều địa phương khác, hơn không còn là chính fan dân đã dìu nhau vượt qua khó khăn vớiniềm tin chiến thắngđại dịch.

Những “phiên chợ 0 đồng”, hồ hết “bếp yêu thương thương”, này thì “ATM gạo”, này thì “nếu bạn cần hãy đem 1 phần”, với kia là “xe cứu vớt thương miễn phí”, đó là “đội tiếp tế Oxy”… đông đảo điều tốt đẹp, đầy nghĩa tình, đầy nhân văn này chắc rằng những trong ngày hôm qua đã được phân chia sẻ, lan truyền không hề ít trên mặt báo, bên trên mạng làng hội.

Tuy nhiên vẫn còn đó nhiều lo toan, nhiều không an tâm và thậm chí là các nghi ngại. Cũng dễ hiểu, khi nhưng mà con bạn ta quá quen với sự bình im thì trước tin tất cả giông bão tín đồ ta thường không lo ngại ngại, chỉ đến lúc gian truân ập cho tới thì chúng ta mới bắt đầu hoảng loạn. Với thường thì trong cơn hoản loạn, tín đồ ta rất giản đơn cục cằn, ích kỷ cùng bất chấp.

Điều đó trình bày khi các ngày qua, đại dịch tình tiết phức tạp, tổ chức chính quyền siết chặt giãn cách, nhiều giải pháp cứng rắn được vận dụng để nhằm mục tiêu ngăn chặn dịch bệnh lây lan lây lan thì bước đầu có tương đối nhiều phản ứng tiêu cực. Nhan nhản đều lời than ân oán trên mạng làng hội: nào là không còn tiền sinh sống, nào là thất nghiệp, làm sao là không nhận được cứu giúp trợ. Rồi thậm chí nhiều hành vi phòng đối, gian dối…


*
Hình ảnh một tự nguyện viên địa điểm tuyến đầu ngồi đậy dù vào cơn mưa. Họ vẫn chiến đấu do chúng ta, vậy bọn họ đã có tác dụng gì?

Tin vào trong ngày mai…

Tôi biết fan dân tp đang buồn, hết sức buồn. Tôi ko trách những người có để ý đến và hành động tiêu cực, vày tôi hiểu đầu tiên họ cũng chỉ đang ước ao những đều tốt cho mái ấm gia đình và bản thân họ. Thực tế cũng sẽ 3 tháng rồi thành phố giãn cách, mất việc làm so với những bạn lao hễ nghèo, xa xứ là vô vàn khó khăn để tồn tại.

Xem thêm: Cảnh Báo Quảng Cáo Tpbvsk Tuệ Đức Hoàn Nguyên Vị Có Tốt Không

Nhưng xin hãy nhìn vào những điều tích cực, tp đã ban hành rất những gói phúc lợi xã hội, sát bên đó, có hàng trăm tổ chức, chưa kể tới các cá nhân là bạo gan thường quân chuẩn bị sẽ chia, trợ giúp những ai chạm chán khó khăn. Dẫu rằng rất cạnh tranh để thỏa mãn nhu cầu tất cả, nhưng đó là những cố gắng nỗ lực hết sức, là sự quan tâm của cả hệ thống chính trị, là tình nghĩa của bạn dân cả nước hướng về TP. Hồ nước Chí Minh.

Tôi đọc phiên bản tin hôm nay, lại vài trăm người ra đi mãi không về vị Covid-19. Tôi nhớ tới đầy đủ cảnh tụ tập, chen lấn mua sắm và chọn lựa tích trữ, lưu giữ tới những người trốn xét nghiệm, thông chốt, lưu giữ tới đầy đủ hành vi phòng đối, những người tìm đủ nguyên nhân để ra bên ngoài không quan trọng trong mùa dịch nực mỉm cười như kiểu… bạn hữu dục… tôi chợt rùng mình.

Covid-19 ko chừa một ai cả. Đã gồm có nhà báo đồng nghiệp của mình ra đi tại tp này trong 1 trong các buổi sáng đẹp nhất trời tháng 8, mà lại tôi vẫn còn đấy nhớ như in niềm vui và số đông dòng status đầy lạc quan của họ trước đó.

Tôi tốt bạn, khi mỗi sáng mai thức dậy, còn đạt thêm một ngày nữa để yêu yêu đương là chúng ta cực kỳ như mong muốn và hạnh phúc. Vì giống như những đồng nghiệp của tôi, hay không ít người ở tp này họ đang sống cuộc sống rất đẹp, đã pk với Covid-19 quái ác ác, cơ mà họ đã mất kịp được thấy mai sau nữa. Sau này - đó là ngày đại dịch được đẩy lùi, thành phố và cả non sông sẽ trở về với sự phồn hoa với yên bình vốn có.

Để đẩy lùi được đai dịch chưa hẳn chỉ là việc của chủ yếu quyền, của quân đội, của y chưng sĩ… nhưng trên không còn là ý thức của từng người họ với chủ yếu sinh mạng của mình.

Hãy vì những người dân đã sống lại, hãy vì những người dân đang xông pha tuyến đường đầu, chúng ta hãy xong xuôi than vãn. Hãy cảm ơn cuộc đời này vì...